14 thg 11, 2011

Ky su anh duong xa: Bien Hoa - TP.HCM

Mỗi lần lao xe ra khỏi chiếc cổng nhà màu xanh để hòa mình vào con đường dài trước mắt thì tự dưng trong đầu lại lảm nhảm câu thơ trong "Tống biệt hành"


"Đưa người, ta không đưa qua sông
Sao có tiếng sóng ở trong lòng
Bóng chiều không thẳm, không vàng vọt
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong ?
Đưa người ta chỉ đưa người ấy
Một giã gia đình một dửng dưng...
-Li khách! Li khách! Con đường nhỏ,
Chí nhớn chưa về bàn tay không
Thì không bao giờ nói trở lại!
Ba năm mẹ già cũng đừng mong..."
Xét ra bản thân chẳng vĩ đại và bước vào hoàn cảnh xa cách như nhân vật chính trong bài thơ kia.
Thế nhưng cảm giác sống xa nhà dù đã quá quen thuộc cũng đôi khi khiến lòng chạnh đi trong khoảng khắc.
Thế nên, thỉnh thoảng cần nhìn lai điều gì đó đã bỏ lại phía sau:

2 nhận xét:

  1. Mặc dù bụi trần bỏ lai phía sau. Có anh Bien Hòa đội nón đỏ đen van theo em kìa:)))

    Trả lờiXóa
  2. Quởn quá ha. Bi tráng quá ha. Bữa nào có anh công an rượt vì tội vừa chạy xe vừa chụp hình thì có thêm phần ...bi thảm nhé. hehehehe

    Trả lờiXóa