10 thg 6, 2011

Xin chào ngày mới


Ngày mới bắt đầu khi chuông điện thoại báo thức reo vang ing ỏi 06.05 phút. Làm sao mà 1 đêm trôi qua nhanh thế, giấc mộng mị đẹp còn chưa đến đoạn kết,… phớt lờ cái đồng hồ mặt tròn đang trân trối nhìn, ngủ tiếp.

Chạy như bị súng dí sau lưng, phóng hết mức có thể trong điều kiện đường sá Sài gòn đông đúc, để kịp ló mặt vào văn phòng trước sếp… biết thế mà vẫn cố ngủ lỳ, mình đúng là hết thuốc chữa.

Gặp sếp chỉ muốn rên:
Đi trễ không phải vì em muốn đi trễ
Đi trễ vì em không thể không ngủ mê
Cái sự đời người xin ra cần ngủ
Thì trách chi em thèm ngủ hỡi trời

2 nhận xét: